Ngành tái chế giấy hồi sinh nhờ dịch bệnh

Báo Wall Street Journal có bài phóng sự mô tả ngành công nghiệp tái chế giấy vụn, giấy tạp ở Mỹ được “thổi luồng sinh khí mới” một cách đầy bất ngờ.

Bỗng dưng thành hàng “hot”

Trước đây, khi Trung Quốc vẫn còn nhập khẩu rác, nhiều hãng giấy Mỹ không muốn đầu tư hạ tầng tái chế nguồn vật liệu này. Nhưng nay, khi Trung Quốc siết chặt các tiêu chuẩn nhập khẩu rác giấy từ nước ngoài cộng với xu hướng mua hàng online gia tăng, nhu cầu dùng hộp cactông đựng hàng tăng mạnh, quan điểm đó đã thay đổi.

Theo báo Wall Street Journal, các công ty sản xuất giấy và bìa cứng của Mỹ đã tìm ra hướng đi mới, biến giấy tạp thành giấy vệ sinh, ly cà phê dùng một lần, khăn giấy và thùng cactông đựng hàng hóa. Trong dịch bệnh, các công ty này luôn có nguồn cung vật liệu phong phú vì số người đặt mua hàng hóa, thực phẩm giao tới tận nhà cũng nhiều hơn.

Các loại giấy tạp gồm nhiều kiểu giấy trộn lẫn như tạp chí, catalogue, danh bạ điện thoại, tờ rơi quảng cáo, bao bì, hộp cactông qua sử dụng… đang trở thành loại hàng hóa có nhu cầu cao tại Mỹ.

Ông Kevin Hudson, phó chủ tịch phụ trách sợi tái chế của Công ty giấy WestRock, xác nhận với truyền thông Mỹ là kể từ khi xảy ra đại dịch COVID-19, lượng bìa giấy từ các chương trình thu gom rác ở khu dân cư cũng tăng lên đáng kể.

Nguồn vật liệu thay thế

Công ty WestRock (có trụ sở tại Atlanta, Mỹ) quản lý 18 nhà máy chuyên phân loại đủ kiểu vật liệu tái chế mới đây đã khởi động chiến dịch nâng cao nhận thức, khuyến khích người dân bỏ các hộp đựng bánh pizza vào thùng rác. Mỗi năm trung bình người Mỹ thải ra khoảng 3 tỉ chiếc hộp này.

Theo WestRock, bất kể lượng bơ, phô mai còn sót lại, các hộp đó vẫn có thể được xử lý “ngon lành” thành bột giấy tái chế để sản xuất bìa cactông mới. Một số hãng cũng đang dùng giấy tạp làm nguồn vật liệu thay thế giấy vụn văn phòng vốn đã giảm mạnh thời gian qua.

Ông John Mulcahy, phó chủ tịch phát triển bền vững của Công ty Georgia Pacific chuyên sản xuất giấy vệ sinh và khăn giấy cho các tòa nhà thương mại và khách sạn từ giấy tạp, cho biết nguồn vật liệu này đang chứng tỏ có thể bù đắp đủ cho lượng hụt đi của giấy vụn văn phòng.

Trong vài năm qua, công ty sở hữu các thương hiệu như ly Dixie, khăn giấy Brawny và giấy vệ sinh Quilted Northern này đã đầu tư khoảng 45 triệu USD tại các nhà máy ở thành phố Green Bay, bang Wisconsin và thành phố Muskogee, bang Oklahoma để sản xuất bột giấy từ giấy tạp tái chế (gồm cả ly cà phê giấy).

Theo ông Bill Moore, một chuyên viên cố vấn về giấy tái chế ở bang Georgia, lượng bìa cactông từ các gia đình ở những khu đô thị lớn thải ra chiếm tới 1/3 số giấy tạp đổ về các nhà máy tái chế, cao hơn so với tỉ lệ 5% của vài năm trước. Cũng theo chuyên gia này, việc gia tăng tỉ lệ hộp bìa cactông khiến giấy tạp trở nên có giá hơn vì những sợi dài hơn trong bìa cứng giúp bột giấy tái chế dai hơn, có thể dùng làm khăn giấy lụa và hộp giao hàng cùng nhiều loại hộp đựng khác.

Theo hãng nghiên cứu thị trường Fastmarkets RISI, do nhu cầu tăng của các nhà máy tái chế, sản xuất giấy ở Mỹ, giá bán giấy tạp cũng tăng từ 0 USD hồi đầu năm lên khoảng 30 USD một tấn trong tháng 11-2020.

Đây thực sự là cú hích tài chính quan trọng với các đơn vị xử lý, thu gom rác và các thành phố đã lao đao những năm qua khi nguồn thu từ các chương trình tái chế rác sụt giảm nghiêm trọng.

Ông Brent Bell, phó chủ tịch phụ trách tái chế của Công ty Waste Management – đơn vị thu gom rác lớn nhất của Mỹ có trụ sở tại thành phố Houston, bang Texas, lạc quan cho rằng đó là một nguồn vật liệu có giá trị. Công ty Waste Management đã mở thêm các nhà máy ở Chicago và Salt Lake City để xử lý vật liệu tái chế hiệu quả và ít chất ô nhiễm hơn, nhất là với giấy và bìa cứng – loại chiếm tỉ lệ lớn nhất trong số rác thu gom.

Ngành tái chế giấy hồi sinh nhờ dịch bệnh

Theo Tuổi trẻ

Quỹ Bảo vệ Môi trường Việt Nam cho vay dự án bảo vệ môi trường

Cùng với đó là hỗ trợ giá điện gió nối lưới cho 5 dự án điện gió, với số tiền 86,6 tỷ đồng; trợ giá sản phẩm CDM (Điện gió Bình Thuận) với số tiền 67,6 tỷ đồng, hỗ trợ dự án và hoạt động CDM 3,1 tỷ đồng; thu lệ phí bán/chuyển CERS (Chứng chỉ giảm phát thải khí nhà kính được chứng nhận) được 45,19 tỷ đồng; vận động tài trợ được 2,32 tỷ đồng, chi hỗ trợ từ nguồn vận động tài trợ 2,26 tỷ đồng.
Các lĩnh vực mà Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam hỗ trợ cho vay gồm:

– Xử lý nước thải sinh hoạt tập trung có công suất thiết kế từ 2.500 m3 nước thải trở lên trong một ngày đêm đối với khu vực đô thị từ loại IV trở lên.

– Xây dựng hạ tầng kỹ thuật bảo vệ môi trường các khu công nghiệp, cụm công nghiệp, làng nghề.

– Thu gom, vận chuyển, xử lý chất thải rắn thông thường tập trung.

– Xử lý chất thải nguy hại, đồng xử lý chất thải nguy hại.

– Xử lý, cải tạo các khu vực môi trường bị ô nhiễm tại các khu vực công cộng.

– Sản xuất, nhập khẩu máy móc, thiết bị, phương tiện chuyên dùng sử dụng trực tiếp trong việc thu gom, vận chuyển, xử lý chất thải; quan trắc và phân tích môi trường; sản xuất năng lượng tái tạo; xử lý ô nhiễm môi trường; ứng phó, xử lý sự cố môi trường.

– Sản xuất các sản phẩm thân thiện với môi trường được Bộ Tài nguyên và Môi trường gắn Nhãn xanh Việt Nam; sản phẩm từ hoạt động tái chế, xử lý chất thải được cơ quan nhà nước có thẩm quyền chứng nhận.

– Quan trắc môi trường.

– Các lĩnh vực khác quy định tại Phụ lục III Nghị định số 19/2015/NĐ-CP ngày 14/02/2015 và Phụ lục III Nghị định số 40/2019/NĐ-CP ngày 13/5/2019 (có hiệu lực từ ngày 01/7/2019).

Quỹ Môi trường hoạt động thông thường dưới hình thức cung cấp hỗ trợ tài chính với các điều khoản ưu đãi, các khoản trợ cấp không hoàn lại, các khoản vay vốn dài hạn với lãi suất thấp hơn lãi suất hiện hành trên thị trường.

Nguyên tắc hoạt động của Quỹ Bảo vệ Môi trường là hoạt động không vì mục đích lợi nhuận, nhưng phải bảo toàn vốn điều lệ và tự bù đắp chi phí quản lý hoặc tự đảm bảo một phần chi phí hoạt động thường xuyên; bảo đảm công khai, minh bạch và bình đẳng.

Theo quy định hiện hành, vốn điều lệ của Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam là 1.000 tỷ đồng từ nguồn ngân sách nhà nước cấp. Đối tượng cho vay của Quỹ là các tổ chức, cá nhân có dự án đầu tư bảo vệ môi trường với mức lãi suất ưu đãi cố định trong suốt thời gian cho vay từ 2,6 % – 3,6%, với thời hạn vay lên đến 10 năm. Theo báo cáo của Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam, tính đến cuối năm 2018, Quỹ đã giải ngân 76% vốn cho vay với lãi suất ưu đãi ở 54 tỉnh, thành phố trên cả nước.

Đến cuối năm 2018, Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam đã ký kết hợp đồng tín dụng đạt 379,99 tỷ đồng, giải ngân vốn vay đạt 324,77 tỷ đồng, đạt mức tăng trưởng hơn 33% so với năm 2017, thu hồi nợ gốc đạt 161,23 tỷ đồng. Tính trong giai đoạn từ năm 2010 – 2019, tốc độ tăng trưởng tín dụng của Quỹ đều tăng trên 10%/năm.

Liên minh tái chế bao bì và hi vọng giảm rác thải

Ngày 21-6, liên minh tái chế bao bì (PRO Vietnam) ra đời. Việc 9 ‘ông lớn’ của ngành công nghiệp thực phẩm, đồ uống đã tính đến việc thu gom và tái chế bao bì là việc đáng hoan nghênh, mang lại niềm hi vọng giảm thiểu số lượng rác ở nước ta.

Động thái tích cực này có thể giảm thiểu lượng rác thải đáng kể. Bởi với dân số trẻ của Việt Nam, mỗi năm lượng rác thải sinh ra từ nước uống đóng chai, sữa hay các loại nước ngọt, trái cây… đang ngày càng nhiều.

Triển vọng tái chế

Được biết, Tetra Pak là thành viên đầu tiên có những hành động thử nghiệm tái chế rác thải từ chính sản phẩm họ góp phần tạo ra cho Việt Nam. Từ năm 2011, nghiên cứu tách lớp nhôm và nilông bên trong hộp sữa rồi tái sử dụng thành tấm lợp mái đã được tiến hành.

Theo đó, mỗi tháng nhà máy của Công ty giấy và bao bì Đồng Tiến (đối tác kỹ thuật của Tetra Pak Việt Nam) có thể tái chế 1.250 tấn vỏ hộp sữa nhưng lượng thu gom trong một tháng chỉ mới đủ làm nguyên liệu sản xuất trong hai ngày.

Tháng 2-2019, Tetra Pak thông báo đã hoàn thành sản phẩm tái chế mới nhất từ vỏ hộp sữa giấy – tủ đồ cá nhân được làm từ 120.000 vỏ hộp.

Nhiều người như tôi đều cảm thấy khấp khởi hi vọng với những phát kiến mới mẻ góp phần xử lý lượng rác thải khổng lồ này, đồng thời tạo ra những sản phẩm có nhiều tính năng vượt trội.

Ví như, theo nhà sản xuất, mái lợp làm từ vỏ hộp sữa (hoàn toàn 100% từ nhôm, nhựa) có nhiều ưu điểm so với các loại khác như độ bền cơ lý cao, đốt không cháy, xe chạy qua không bể vỡ, chịu được môi trường mang độ ẩm và nóng cao, độ cách nhiệt tốt vì tác dụng của nhôm có phản quang, khả năng cách âm hữu hiệu, ít bị lão hóa trong môi trường khắc nghiệt.

Chiếc tủ đựng đồ cá nhân (kích thước 1,200×2,175×0,525m) có tính năng nổi bật như kháng nước, chịu nhiệt cao, chống ẩm mốc, được tái chế từ khoảng 24.000 vỏ hộp sữa, giảm 120-150kg rác thải ra môi trường.

Bao bì nhựa dẻo đã qua sử dụng như màng nhựa polyethylene có thể trở thành nguyên liệu xây dựng đường giao thông chắc chắn, bền vững hơn, lại còn có khả năng giảm khí thải nhà kính vì đã giảm một phần chất nhựa bitum cần có trong nhựa đường.

Tháng 9 tới đây, chúng ta sẽ biết liệu kinh nghiệm xây 90km đường giao thông từ rác thải nhựa tại Ấn Độ, Indonesia, Thái Lan, Hoa Kỳ của Công ty Dow Việt Nam có thành công qua 1km đường giao thông thử nghiệm tại Hải Phòng hay không. Nếu điều ấy khả dĩ, mỗi kilômet đường sẽ giúp xử lý gần 4 tấn bao bì nhựa dẻo.

Đoàn thanh niên phường Cẩm Phô, Hội An thu gom pin đã sử dụng để đổi cây cho người dân. Pin sau khi thu gom được chuyển cho Phòng Tài nguyên và môi trường của Hội An – Ảnh: T.TRUNG

Mong trách nhiệm của nhà sản xuất

Ví như trước đây các hãng bia, nước ngọt, nước khoáng địa phương cung ứng bằng chai thủy tinh sau khi khách hàng dùng xong sẽ hoàn trả chai, nhà máy sẽ sục rửa, khử trùng rồi lại sử dụng. Càng về sau, để phục vụ cho sự tiện lợi, chiều chuộng tâm lý của người dùng, các hãng chuyển hẳn sang loại bao bì khác như lon, chai nhựa…

Thiết nghĩ, trước đây người dân có thể gom lại để hoàn trả thì nay tại sao không? Khi nhà sản xuất cung cấp đầy đủ thông tin, nhiều người sẽ ủng hộ biện pháp này bởi việc phân loại rác đã dần trở nên quen thuộc với số đông, chỉ là họ chưa có động lực để thực hiện mọi lúc mọi nơi.

Ngoài ra, với các loại bao bì khó tái chế như nhựa dẻo, thành phần độc hại như pin, nhà sản xuất vẫn phải chịu trách nhiệm thu gom và xử lý nguồn rác thải do sản phẩm mà họ cung ứng tạo ra cho xã hội thay vì để mặc người dân loay hoay như hiện nay.

Họ có thể tính toán đưa cả chi phí xử lý rác vào trong giá thành sản phẩm và thông tin rõ ràng cho người tiêu dùng. Nhiều nơi khác trên thế giới đã thực hiện điều này, và mỗi người dân cũng như mọi doanh nghiệp cần chịu trách nhiệm cho lượng rác mình mang đến cho hành tinh này.

Ví như rác thải điện tử, pin, bóng đèn huỳnh quang… hiện nay, chưa có công ty sản xuất các sản phẩm này lên tiếng chịu trách nhiệm thu gom và xử lý nguồn rác thải nguy hiểm đến nguồn nước, không khí và sức khỏe con người này.

Phong trào gom pin đã qua sử dụng được tiến hành ở một số nơi, tuy nhiên chỉ dừng lại ở dấu mốc người dân tự gom lại ở phường, hội hay siêu thị. Quy trình tái chế hay xử lý ra sao không được đơn vị sản xuất nào đứng ra thông tin chính thống giúp người dân hiểu rõ lợi ích, mục đích… để đồng lòng thực hiện.

Bóng đèn huỳnh quang thì còn khó khăn hơn cả pin vì chưa có nơi nào thu gom, công nhân vệ sinh chẳng có cách nào khác là trộn lẫn rác thải này với các nguồn khác.

Chung tay hành động

Dẫu khó nhưng không phải là không thể, mong rằng PRO Vietnam không chỉ dừng lại ở phát động phong trào mà thực sự bắt tay nhau cùng hành động. Câu chuyện thu gom, tái chế cũng không là chuyện riêng của 9 đơn vị này.

Mong sẽ có thêm nhiều “ông lớn” khác cũng cần đầu tư thêm cho việc sản xuất tuần hoàn. Đó là các doanh nghiệp trong lĩnh vực điện tử, doanh nghiệp sản xuất các sản phẩm có thể thành rác thải cực kỳ nguy hại cho môi trường về sau cũng cần tính đến trách nhiệm của mình với môi trường.

Theo Tuổi trẻ